Dạo này cái lũ rân chủ thường xuyên tổ chức các hoạt động làm thơ, ngâm thơ, bình loạn thơ, Ái tôi đọc xong bài thơ của thằng Cù Huy Hà Bảo mà thấy hiện lên bóng dáng một con bò đội nón, xuyên tạc ngớ ngẩn và trắng trợn những luận điệu phản cách mạng. Vốn không ham văn thơ lắm, nhưng Trần Ái Quốc tôi thiết nghĩ cần sửa lại một vài chỗ để Súc vật Cù Huy Hà Bảo ngoi lên được một chút nhân tính để còn làm người.
Dân làm báo - Một trang blog mang tính phản động và mất dạy ở Việt Nam
Bài viết của Cù Huy Hà Bảo có tên “Đảng đã cho dân mùa xuân tang tóc” bài thơ này gửi đến Bùi Thị Kim Phượng, Vợ của Nguyễn Bắc Truyền, một nhà rân chủ mới nổi. Trần Ái Quốc tôi đã sửa lại thế này, mời bà con đọc qua và cho ý kiến đóng góp.
Giáp đưa đến cảnh hòa bình trăm họ
Ngọ đập tan bầy rận chủ ở Việt Nam
Rận hô hào điều trần Liên hiệp quốc
Rận nói rằng nhân quyền nước Việt Nam
Tự do ngôn luận chẳng rõ ràng
Phượng thấy đấy Rận ba xàm ba láp.
Ở trong nước, khắp mọi miền đất nước
Rận điên cuồng chống phá như điên
Rải cờ ba que, phá tượng đài, biểu tình
Toàn những chuyện trái đạo trời em ạ
Đảng mang đến những mùa xuân bất tận
Những mầm non tươi đẹp đang vươn cao
Thế nhưng Rận tung hô, rận phá, rận kêu gào,
Này Phượng hỡi chúng đang lừa em đó.
Chồng em sai, chồng em phải sửa
Em là người lương thiện đâu hề chi
Để rận điên “xúi trẻ ăn cứt gà”
Lại tạo cớ chúng kiếm tiền bất chính
Rận hô hào đến COHOM; COASI
Cần can thiệp vào nhân quyền nước Việt
Những vụ lùm xùm mắm tôm mắm tép
Rận điên cuồng cắn chửi chẳng chừa ai
Đảng mang đến những mùa xuân tươi đẹp
84 năm lãnh đạo nước đẹp giàu
Những kẻ ly hương xa xứ đã lâu rồi
Muốn trở về sống trong hòa bình hạnh phúc
Bởi nước đẹp, dân giàu ai chẳng sướng
Cảnh thần tiên, người sống cũng điền viên
Rận kích động thù hằn dân tộc
Rận điên cuồng khủng bố, rải truyền đơn
Rận giả vờ kiếm cớ động viên
Những kẻ rỗi hơi tìm đường phá Nước
Hãy nuốt hận Rận ơi mày đừng khóc
Hãy để giành nước mắt lúc bị giam
Bởi nước này lớn lên từ lầm than
Đừng cố phá không ích gì đâu Rận
Ánh vinh quang nòi giống Lạc Hồng
Đuổi Rận xong rồi đất nước lại bình yên
Trần Ái Quốc
Rõ ràng đang là một cuộc sống của con người mà lại chấp nhận đi sống của loài dân đi sống của cuộc sống không phải là con người chỉ vì mấy đồng tiền bẩn thỉu như thế này chứ. Thật sự không hiểu mấy con người này nghĩ gì nữa khi mà có thể bất chấp như thế này họ không nghĩ đến danh dự nhân phẩm của những người sinh thành những người thân yêu của mình hay sao chứ. Hãy suy nghĩ lại đi chứ đừng nên mù quáng mãi như thế này.
Trả lờiXóa